cõi riêng anh
      
      
      
      
        Buổi sáng dậy, ly cà phê thơm ngát 
Ngồi nơi đây anh nhớ nghĩ về em 
Đọc "Friend For Life" lòng ấm áp, dịu êm 
Nghe "Thuyền Và Biển" khiến anh xúc động 
Ta chợt đến với nhau như cơn mộng 
Biết mai này đời dong rủi về đâu 
Anh mỉm cười, vui chân bước vườn sau 
Cùng hoa lá chào bình minh ló dạng 
Nhìn lên cao mây trời bay lãng đãng 
Như tơ vương từ trong cõi lòng anh 
Sương đầu cành rơi từng giọt long lanh 
Cùng tia nắng tạo sắc màu hư ảo 
Con bướm chập chờn cùng anh đi dạo 
Bước chân vui bên bờ suối sau nhà 
Hai bên bờ, đây đó, lá chen hoa 
Như thảm dệt từ ban tay khéo léo 
Suối róc rách, dòng nước trong leo lẻo 
Gom mây trời, soi rõ bóng hình anh 
Ước phải chi cùng em bước loanh quanh 
Cùng hòa nhịp tim trong niềm hạnh phúc 
Để hoa cỏ, nắng vàng reo lời chúc 
Một ngày vui cho tình bạn chúng mình 
(*)Em là thuyền, anh là biển mông mênh 
Sẽ chỉ lối thuyền về đâu, em nhỉ 
Yên Sơn 
viết ở rừng Kingwood, một buổi sáng mùa Hè 
(*) Lấy ý trong bài thơ Thuyền Và Biển của Xuân Quỳnh