lặng lẽ
Cứ mỗi bận gặp nhau
Mặn lòng như lệ ứa
Vậy mà sao hai đứa
Lại chẳng nói năng chi
Ánh mắt đưa thầm thì
Nụ môi cười bẽn lẽn
Lỡ gặp khẽ gật đầu
Mà chân lê nằng nặng
Những niềm riêng dấu lặng
Tím sắc chiều bâng khuâng
Đắng lời nhạc sông ngân
Không nhịp cầu Ô thướt
Đường dài chân ngắn bước
Ôi biết đến bao giờ
Cho hồn người ngự được
Chốn bồng đảo nhân tình
Một đêm ngọn gió xinh
Mơn man như mách lẽo
Rằng:"một nàng nhờ gởi
Sợi nhớ đến nơi nầy"
Giữa gíâc mộng còn say
Gà canh tư gọi sáng
Bổng giật mình quờ quạng
Dụi mắt chỉ chiêm bao
Biết vậy vẫn mơ hồ
Hình như là chuyện thật
Nghĩ thấy mình ngây ngô
Một tình yêu lặng lẽ.
NGUYÊN HẢI