sám hối
Kìa sao không nén hương tình
Để màu hoa tím trở mình trong đêm
Mảnh đời Trăng vỡ nữa thềm
Vội vàng chi rứa để thêm khổ sầu
Nàng thơ xúng xính giọt đau
Cánh chim tránh tiển, né câu cá hờ
Hiếm hoi tình thật nên thơ
Hảy chờ xuân chín mà mơ duyên nàng
Gió sương giữa cảnh đa đoan
Có nghe lời hối, mây ngàn hoá thân
Rèn cho lưởi uốn ngàn lần
Mới gieo thành tiếng muôn phần thương yêu
Xế trưa tha bóng dáng chiều
Trầu hoa-cau mới ngọt nhiều cùng vôi
Nụ hồng tím nở tròn môi
Hàng đêm sám hối ru lời bực xưa
Lạy trời thôi cảnh gió mưa
Ấm vườn hoa tím, xa đưa dỗi hờn
Bướm chiều lạc cánh cô đơn
Dưới chân trời tím chớ vờn mà đau.
Nguyên Hải