ngày về bên mộ mẹ.
Mòn chân cát lối đi về ngày ấy.
Mẹ vẫn thường tần tảo để nuôi con
Không quản thân cò, vượt suối trèo non.
Chỉ mong ước, cho con mình mạnh giỏi.
Ngày gian nan rám người trong gió biển
Tối lại về thức trọn cả canh thâu.
Mong con mình khôn lớn dạy từng câu.
Đêm rét lạnh mẹ đâu nằm chổ ráo
Khi lớn lên mong làm con hiếu thảo
Để cho Người thanh thản tuổi già nua.
Mòn gót tha phương thức trọn ba mùa
Mãi ôm mộng...khi chưa tròn nguyện ước.
Con về quê dấu buồn lên phía trước.
Khi tình nhà nợ nước chẳng tròn mong.
Mẹ mất rồi nhìn ngôi mộ xanh non.
Tim rỉ máu nhìn quê hương tụt hậu.
Cánh chim trời đâu trùng dương bến đậu.
Dấu thương buồn trong cả những chiều thơ.
Tóc bạc rồi sao tròn vẹn ước mơ.
Bên mồ mẹ sao mờ thương lối quạnh.,.