chiếc bóng màu mơ
Anh ngồi khơi lại màu mơ
Ngày xưa tím tuổi em thơ trăng tròn
Vạt tha thướt gíó bềnh bồng
Chiều Trường Tiền bóng em lồng nước Hương
Cách nhau chỉ một giòng sông
Mà quai nón lịm màu đường phượng bay
Ai thương em đứng mỗi ngày
Nhìn o Đồng Khánh má hây hây hồng
Nì o ơi ! muốn qua đường
Nhưng anh lại sợ nón nghiêng tay tề !
Người ni ngóng bước người tê
Đứng xa nhìn chứ chẳng hề dám quen
Vạt dài áo yểu điệu em
Dưới vành khúc khích môi xen tóc chờ
O nì ! răng cứ hững hờ
Cho anh phải mượn lời thơ gởi hồn
Nì o Tôn Nữ trăng tròn
Chiếc hôn gửi gió anh còn giữ đây
Hoàng Thành cung cấm cửa dày
Biết khi mô nhận được vài tình em ?
TY_đht