kiếp tha phương
Mắt pha sương hết đường trăng tỏ
Dạ xuân sầu chẳng ngó cành sai
Đêm thu chung gió thở dài
Chim kêu vượn hót bên tai suối buồn.
Bóng Tây phương trăng luồn mây dạt
Ngẩn ngơ hồn lác đác sương rơi
Nhớ quê bóng cũ xa xôi
Đau vầng mây trắng, khóc đời mưa đen.
Con nhạn trắng chê hèn mái tóc
Chưa trăm năm đã thắp màu mây
Sương thu lạnh,gió còn say
Trái tim ăm ắp… Thương đầy lối xưa.
Vay dáng liễu trồng mùa đưa tiễn
Nay gốc già đợi biển ,cầu mây
Bạn tình còn giữ thơ ngây
Lòng ta thăn thắt …Tháng ngày khôn nguôi.
MINH TUẤN