kiếp tha phương
Từ chạng vạng, đã nghe hơi thở của đêm
Tiếng hỗn tạp, của bụi trần rong ruổi
Năm dài tháng rộng, chớp mắt đã 12 năm
Là 12 mùa, phơi mình trên đất khách
Chiều hôm ấy, mưa bay, hạ buồn lơ đễnh
Khung trời trầm ngâm, những hồi ức xa xăm
Tôi rảo bước giữa đời, chênh vênh bờ vai mỏi
Nước mắt ngắn dài, của một kiếp tha phương
Bước thật chập, bỏ phố dài đông người qua lại
Đặt nỗi cô đơn, giữa đại dương mênh mông im lặng
Quê ơi...! đợi con trở về
Kể về làng, với những ký ức khó quên...!!!