Poem logo
Poem logo

viết về một người đã chết (1)

Tác giả: Tiền Giang
Hôm qua tôi còn gặp nàng!
Một cô gái có dáng vóc thon thon
Khuôn mặt đượm buồn
và thích cười nửa miệng!
Nào ai biết:
Lần gặp ấy đã trở thành vĩnh viễn!
Và trưa nay:
Nàng đã nằm yên lành trên cổ xe tang!
Thoạt nghe tin,tôi quá hoang mang!
Khi nắm được chi tiết
càng bất ngờ cao độ!
Cái chết của nàng thế là đã rõ
Nàng chối bỏ cuộc đời
chỉ vì mất hết niềm tin!
Nàng ra đi vì một khoảng trống nơi tim!
Nàng chọn giải pháp cuối cùng
chỉ vì không lối thoát!!
Giữa thời đại phản bội và lọc lừa!
Hành động của nàng làm tôi vô cùng
kinh ngạc!
Ôi!Một trái tim của con người
Vẫn còn giữ nơi mình máu nóng của yêu đương!
Ôi!Một tâm hồn của con người
Đã dạy cho người đời ý nghĩa của tình thương!
Không còn non nớt!
Nhưng nàng đã yêu như một người mới lớn!
Ma đưa lối!
Khiến nàng chọn lầm đối tượng!
Quỷ dẫn đường!
Để gả đàn ông làm chủ một trái tim nồng cháy
thương yêu!!
Càng thương hại nàng!
Tôi càng khâm phục biết bao nhiêu!
Nàng đã sống và chết
Như một người trọn vẹn!
Nàng đã làm cho hàng triệu tên đàn ông
phải gục đầu hổ thẹn!
Bởi sự đam mê
Và lòng tham của con vật biết suy tư!
Mang khối u tình rồi nàng sẽ về đâu?
Hỡi người con gái có trái tim thánh thiện?
Với kẻ phàm tục
Cái chết của nàng sẽ trở thành bia miệng!
Nhưng theo tôi:
Cái chết của nàng sẽ đánh thức bao người
bên vực thẳm tình yêu!!!
Tiền Giang

1.Một nữ giáo viên đồng nghiệp công tác cùng trường yêu nhầm một
người đàn ông đã có vợ nên tự vẫn.

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm