bão lòng
Bên tường gốm sứ ngàn năm
Thấy như dông bão còn hằn nỗi đau
Lệ đời mưa chảy từng thau
Tiếng tâm gió đập nát nhàu mắt môi.
Đồng xanh nước ngập lưng trời
Xóm làng thoi thóp chơi vơi giữa dòng
Cầu vồng nối nhịp muôn lòng
Làm sao cứu nổi, ở trong bất ngờ.
Kinh thành còn ngập cơn mơ
Làng ven đê nhỏ bao giờ mới yên
Sũng trời mái đổ cây nghiêng
Xót thương bóng mẹ dịu hiền khóc con .
Bên tường gốm sứ mỏi mòn
Đợi tin bão dữ chết non từng giờ
Em buồn viết mấy vần thơ
Mực cây bút ướt rơi tờ lệ cay…
MINH TUẤN