Poem logo
Poem logo

sông lam tang tóc

Tác giả: Tiền Giang
Ngoài biển Đông chẳng có cây bão nào!
Sông Lam nước vẫn tràn bờ,dân đua nhau chạy lũ!
Không phải Nhược Thủy của Thiên Hà
Do cổng trời đã mở!
Xứ Nghệ hoang tàn,mưa trút suốt ngày đêm!!

Quốc lộ Một đã trở thành không tuổi,không tên!
Gió thét mưa gào,đường chìm trong ruộng!
Bên bờ sông Lam,một chiếc xe định mệnh!
Thần chết dẫn đường:nước ngập vẫn cứ đi!!(1)

Khách trên xe,nào biết sự hiểm nguy!
Mẹ vẫn ôm con,ngủ gà ngủ gật!
Nước chèn cửa xe,sóng dồi gió dập!
Những tiếng thét kinh hoàng,giờ biết chạy đi đâu??

Xe vẫn trược dài,mặc cho lũ cuốn đi!
Những cái quẫy đạp,đã hoàn toàn tuyệt vọng!
Chiếc xe chìm xuống,mang theo bao sự sống!
Sinh mạng con người,sao quá đổi mong manh!!

Cố gắng bơi,trong làn nước giá băng!
Cha đội con ba tuổi lên đầu,xin được sống!!(2)
Tình phụ tử,tựa trời cao biển rộng!
Viết về người,nước mắt đẫm trang thơ!!

Mẹ cố gồng người,túm lấy một cành tre!(3)
Nước chảy xiết,vẫn nắm tay con thật chặt!
Đứa con hai mươi tuổi lại không ngừng kêu khóc!
“Con không biết bơi!Con xin mẹ đừng buông!”

Còn cảnh nào trên đời,có thể nghiệt ngã hơn??
Xương đòn mẹ bị gãy,con chìm sâu trong nước!
Dòng sông Lam hiền hòa,bỗng trở thành tang tóc!
Thượng Đế đã sinh ra con người
Còn kèm lũ lụt làm chi???
Tiền Giang
1.Lũ lớn tại Nghệ An,một chiếc xe khách chở 33 người
Bị nước cuốn trôi khiến 19 người chết.
2.Một người đàn ông phá cửa xe thoát ra được,đội
Đứa con ba tuổi lên đầu bơi hơn 800m mới được cứu.
3.Một bà mẹ túm được lùm cây và kéo tay đứa con 20 tuổi nhưng không biết bơi.Lực chảy của nước đã làm
Gãy xương đòn của người mẹ nhưng cũng không cứu được con.

Ngóng tin tức người thân dưới đáy sông Lam

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm