ta lạc hồn thơ !
Ai xuôi đáy nước chứa trời xanh
Cho lá vàng thu sớm thoát cành !
Thơ cũng miên man sầu lá rụng
Thả hồn theo mãi nước Thu Giang !
Thơ thẩn ven sông một buổi chiều
Gió buồn ?_sao mãi cứ hiu hiu !
Sông thu gờn gợn lăng tăng nước
Kéo mãi hồn thơ xuống đáy yêu !
Ta lạc hồn thơ vào nước gợn
xuôi dòng theo phiến lá thu_ vèo !
Chừng như mặt nước Thu Giang gọi
Chẳng biết về đâu !_ cũng phải theo .
Hồn thơ em giữ bên sông vắng
Choáng ngộp ta rồi _ sũng ướt thơ !
Nắng lên... lãng đãng mây ngời sóng
Sóng sánh, lao đao...nhấp nhố bờ !
Ta kẻ tội đồ từ dạo ấy .
Em người cai ngục chẳng xưng danh !
Chẳng lần tòa phán bao năm tháng .
Ta vội giơ tay nhận !_ phải đành !
31/8/2010