thẫn thờ
Vẳng nghe tiếng gọi chim chiều
Đường về phố núi đìu hiu ngõ vàng
Thu qua đông cũng vừa tàn
Xuân chờ trước ngõ bóng sang bên đời
Qua rồi cái tuổi năm mười
Lên thêm cấp học rạng ngời mẹ cha
Em đi bước nhỏ trường xa
Mới thầy mới bạn vẫn là thân thương
Em đi từ sớm mờ sương
Ướt vai tóc đẫm nắng hường vừa lên
Em đi qua ngõ chông chênh
Đèo heo hút gió mây thênh thang về
Xa xa nẻo vắng bóng quê
Giống người năm trước lối về chung nhau
Tuy lạ nhưng quen lời chào
Vậy mà vần rớt rơi vào vườn mơ
Chiều nay em nhặt lá thơ
Ghép vần thương nhớ gửi bờ biển xanh
Bến xưa mưa chung nón vành
Thuyền nay chỉ mỗi phong phanh em về
Khúc đàn bến vắng tỉ tê
Như hờn như trách lời thề còn xa
Em về tưới lại khóm hoa
Mà hồng chưa nụ em ra ngõ chờ
Vần thơ rơi rớt ơ thờ
Không ai ai nhặt thẫn thờ vần rơi
Xuân về ai nhớ Xuân ơi
Chỉ đơn chiết bóng chơi vơi bên ghành
Chuông chùa vọng tiếng mấy canh
Mà sương đọng giọt long lanh ngỡ ngàng
vtglcn