lá đổ chiều thu
Một thoáng u buồn vương mắt môi
Tình như chiếc lá đổ ngang trời
Dang tay cúi nhặt nghe lòng chạnh
Biết có bao giờ...anh...nhớ...tôi
Dòng đời lắm cảnh chuyện trần ai
Trở giấc bao đêm dạ thở dài
Ngẫm thấy mà thương từng kỷ niệm
Theo ngày tháng chết...trong tầm tay
Bài thơ viết mãi vẫn chưa xong
Chữ chạy lung tung..giấc chẳng nồng
Gát lại đành thôi trang nhật ký
Xem như tất cả chỉ là không...
NuocMatMuaThu