phận tôi đòi
Chán cái cảnh đời chuyện áo cơm
Cắn răng mà chịu sự om đờm
Cái số làm công bao kệch cỡm
Coi như con rối buộc bó rơm
Con người khối kẻ muốn tiếng thơm
Cứ tưởng dốt ngu như thằng bờm
Câu từ nhà sang sao nghe tởm
Cuộc đời nhổ toẹt thứ rạ rơm
Có tiền chúng nói chúng thổi bơm
Cũng phải lắng nghe dám nguýt lờm
Cáu có mỗi ngày thấy bắt gớm
Cười khóc phận mình cá vào nơm
Cảnh đời như bút thiếu cục gơm
Căn duyên đưa đẩy mà ậm ờm
Cầu trời khẩn phật mỗi buổi sớm
Cho dứt nghiệp này hết lơm cơm !
04 - 07 - 2013
Bài này đã được xem 1559 lần
|
Người đăng:
|
boius
|
|
|