trầm lắng suy tư
Tương tư mòn giấc mộng canh thâu
Khóc nhạt màu tang giọt lệ sầu
Cho kẻ ra đi người ở lại
Mỏng manh duyên kiếp dạt về đâu
Hoàng hôn vây kín ánh chiều tan
Nắng héo nhành hoa úa cỏ tàn
Nhịp thở hao gầy xơ xác lá
Mảnh hồn nghe nặng tiếng thời gian
Mây chìm ảo ảnh đắm cơn mê
Gió ở biên cương lạc nẻo về
Say ái ân xưa lời hẹn ước
Nhớ đêm nao gối ấp tay kề
Dạo gót đường xưa gió bụi mờ
Mơ yêu tha thiết thủa hoang sơ
Tình quên ngang trái đời không nợ
Thuyền dẫu lang thang biển vẫn chờ
Mê cung hồn lạc giữa hư vô
Cho xác thương đau mục dưới mồ
Dĩ vãng giờ như ngàn lá đổ
Nhẹ rơi thành những tiếng mưa khô