biển chiều quê mẹ
BIỂN CHIỀU QUÊ MẸ
Từng cơn sóng nhẹ
Đung đưa đung đưa
Chiều lên rất khẽ
Như mây trôi thưa
Gió mang hương biển
Ngàn năm quay về
Như tình quyến luyến
Hỡi người xa quê
Cánh diều căng gió
Giữa trời rất tươi
Mang thời thơ nhỏ
Về trong mỗi người
Thuyền nằm bên bến
Nghe sóng hát ca
Xanh xanh màu biển
Gọi thuyền đi xa
Xa xa bến bãi
Nhộn nhịp người đông
Hòa con sóng vỗ
Giữa chiều mênh mông
Biển chiều quê mẹ
Những nét thân quen
Bao kẻ xa quê
Lòng thương nghèn nghẹn.