cafe vắng
Nắng chia hai góc phố
Chiều xuống dần bên sông
Cây vùi đầu trong gió
Mặt phủ mờ trong sương
Cafe chiều vắng khách
một bóng ngồi cô đơn
gió đưa mây tắt nắng
che muôn nổi vô thường
Mưa chiều vẫn bay bay
Nỗi nhớ mãi đong đầy
Gọi tên người yêu dấu
Tình ơi! tình đừng phai ...