nợ tình
Xa cách lâu rồi hởi cố nhân !
Đông qua anh đếm đã bao lần
Hồn anh là cả trời hoang phế
Che khuất thiên đường mộng ái ân
Năm đó cũng vào buổi lập đông
Tình đang say đắm với men nồng
Anh đem băng giá trời hoang lạnh
Phủ xuống đời em giữa bão giông
Hai khoảng trời riêng hai lối rẽ
Nhưng còn đọng mãi những dư âm
Chiều nay gió lạnh khơi tiềm thức
Bỗng nhớ tên em khẽ gọi thầm..!
Phố xá bên đường khoe sắc mới
Đón chào lễ hội rộn niềm vui
Từ trong cõi mộng ngàn hư ảo
Chợt thấy em đang ở cạnh đời…
Em hỡi..tình em, anh đã phụ !
Có buồn có nhớ cố tìm quên
Nợ xưa anh biết làm sao trả..?
Dẫu biết rằng em chẳng bắt đền.
Bài này đã được xem 2356 lần
|
Người đăng:
|
Minh Tường
|
|
|