trú mưa
Mưa rơi lả chả
Ướt cả lối về
Ông trời đồng lõa rủ rê
Mái hiên tòng phạm giúp kề đôi vai...
Mưa dài,mưa mãi
Có ngại không người ?
So se vạt áo màu trời
Mắt nhìn thăm thẳm,môi cười bâng quơ
Ngẩn ngơ lúng túng
Lỡ đụng vai rồi
Mắt trầm khẻ liếc chơi vơi
Hồn ta bỗng lạnh tại trời hay ai ?
Lắt lay gió cuốn
Chẳng muốn dừng mưa
Lạy trời mưa ấy vẫn chưa
Vẫn chưa dứt hạt tiển đưa người về
Vân vê lúng túng
Mưa cũng tạnh dần
Dường như ai cũng phân vân
Nên chi mấy bận ngại ngần chưa đi ?
Còn chi ở lại
Quan ngại mịt mờ
Người về ta ở chơ vơ
Mái hiên vắng lặng sững sờ buồn thiu