lỡ một mùa xuân
Nhìn em quên gió ,quên mây
quên trăng sáng tỏ đong đầy bên hiên
dịu hiền thanh sáng dáng người
bước chân êm ái miệng cười thần tiên
Người đâu giết nửa hồn thơ
khiến thơ quên hết đời thơ ưu phiền
Dáng hiền dang rộng đôi tay
chan hoà vũ trụ,heo may xuân về
đường xuân nhuộm đỏ hoa xuân
lòng xuân lại lỡ một xuân đợi chờ