người chẳng về
Bấc lượn lờ se lạnh
Mùa giáng sinh đã về
Tiếng chuông ngày lễ thánh
Quyện vào hồn tái tê
Chầm chậm trên đường cũ
Cỏ ướt dầm sương mai
Hồn không nơi trú ngụ
Mãi mơ một dấu hài
Trăm, ngàn người qua lại
Chẳng nhen nổi niềm vui
Dõi tìm trong mê mải
Bóng người xưa đâu rồi ?
Ta với lòng tự hẹn
Trở về mùa giáng sinh
Bao năm rồi nghèn nghẹn
Lẻ loi,vẫn một mình
Người đi hồn có bận
Có xốn xang chạnh lòng ?
Thương tình xưa lận đận
Thương người xưa chờ mong
Còn mình ta trước Chúa
Mọi người đã xa rồi
Thêm một lần héo úa
Người chẳng về. Chúa ơi!