không đề
Tết đến tết đi tiếc ngẩn ngơ
Nghỉ ngơi chưa đủ, thân bơ phờ
Năm rồi con rắn phải uốn co
Năm nay chú ngựa chắc cò cò
Cả năm tất tả phai màu tóc
Một tết lừng khừng nhạt sắc thơ
Thời gian xô đẩy lôi đi vội
Nhìn lại sau lưng: một bóng mờ….
Bài này đã được xem 1307 lần
|
Người đăng:
|
Yêu Thơ
|
|
|