Poem logo
Poem logo

xin được là...

Tác giả: Nguyên Thạch
Tôi xin làm một viên đá sỏi
Trong vô vàn viên sỏi đắp lối đi
Nhọc nhằn, đau đớn...sá chi?.
Nguyện có được một đường đi thành đạt.

Tôi muốn góp lời mình vào bản trường ca của dân tộc, một câu hát
Trong vô vàn câu hát đau thương!
Những tiếng hát dậy lòng...giục nhau cứu lấy Quê Hương
Một đất nước đang chìm sâu trong thảm thương hố thẳm.

Tôi xin được là tia nắng ấm
Trong vô cùng dải ấm bình minh
Tôi sẽ cùng những chiến sĩ hy sinh
Làm phân bón cho đất mẹ quang vinh tươi rạng.

Nếu đất nước này phải một lần nữa thuộc về giặc Hán!
Điều đó, sẽ có tôi trong bản án tử hình
Bởi vì tôi không thể cúi mặt làm thinh
Trước thảm họa điêu linh Tổ Quốc.

Người ta có thể chết vì niềm tin và sự thật
Việt Nam giờ, biển đất thuộc về ai?
Tại sao khối dân tôi phải triền miên trăn trở suốt canh dài?
Vì số phận... và một tương lai đen tối!.

Không, vạn lần không, tôi không thể quì gối
Dạ dạ vâng vâng để đánh đổi Tự Do
Dân Chủ Nhân Quyền là những thứ không thể xin cho
Mà phải đứng lên dẫu phải lần mò đến đích.

Tôi băn khoăn...
Tại sao có những người Việt mà lại đành lòng phản nghịch?
Đem nước non để đổi trao cho mục đích riêng mình!
Tổ Quốc qua bao ngàn năm
Máu thành biển, xương chất núi của bao thế hệ hy sinh
Để nay phải đối mặt với một lộ trình tự tiệt!.

Tôi tha thiết, cùng dân tôi tha thiết
Hằng ước mong cho nước Việt vươn lên
Nòi giống Rồng Tiên sẽ mãi mãi vững bền
Cho xứng mặt với bao tiền nhân Đinh Lý Ngô Trần Nguyễn...

Người Việt Nam sẽ nguyện đem thân mình dâng hiến
Trí tuệ vun bồi cho bước tiến tương lai
Sẽ dựng xây cho Tổ Quốc ngày mai
Mà đường tiến đến, nhất định không là độc tài cộng sản

Lời tâm huyết, gởi thẳng đến bọn nô tài và ngụy Hán.

Nguyên Thạch

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm