xin được ngọt lành
Trăng một bóng phía xa xa nghiêng ngả
Gió lơi lơi sương rã nát bên mành
Nghe cơn say tiếc bướm rũ hương tan
Nghiêng chén ngọc sóng tràn qua ngõ tối
Có tiếng thở của ai nghe rất vội
Lá ngậm ngùi bên lối hẹp vào sâu
Mặt hồ thu im phẳng lặng xanh màu
Thu gợi lại thuở nào em đã đến
Một dáng ngọc trong chiêm bao ẩn hiện
Thẩn như trăng theo tiếng nhạc gió ran
Ánh trăng say da thịt gởi rộn ràng
Xiêm y tuột lỡ làng xoe một bóng
Mây đắm đuối uốn cong như cánh võng
Bóng xập xòe con sóng ưỡn mù xa
Trăng ơi trăng ! .... một vẽ đẹp kiêu sa
Mùi hương biển mặn mà thêm biết mấy
Đêm nay sáng cho khuông trăng lộng lẫy
Để đêm thu thơm ngậy ngất thiên tình
Để đêm dài trong ái mộng lung linh
Cho gió đến vô hình dung vô ngưỡng
Chợt nghe thấy tiếng cười ran khó cưỡng
Lẫn niềm đau vất vưởng khóc lẻ loi
Thôi người ơi sao giá buốt đôi môi
Trăm năm lẻ một đời ôm bóng chiếc
Nước vẫn chảy trăng kia hoài bóng biệt
Núi nào cao... ai biết vực nào sâu
Cho hồn mê ta rũ bỏ nỗi sầu
Đem trả nợ bên cầu xưa nhược thủy...
Ngước lên đỉnh non sơn cười thầm nghĩ
Nhìn xuống đời cát bụi đã sạch xanh
Cho hồn xuân chôn giọt lệ mộng manh
Cho trăng được ngọt lành ngời ánh ngọc
Em đứng đó chỉ mình thôi đừng khóc
Có ta nhìn như một kẻ si mê...
Bài này đã được xem 800 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|