biển và nỗi cô đơn
Bước lặng lẽ trên bờ cát trắng
Gót chân trần chợt thấy bơ vơ
Sóng xa khơi biển chiều quạnh vắng
Con dã tràng sao lại ngẩn ngơ ?
Biết bao lần tìm về với biển
Mỗi khi lòng hờn dỗi xa xăm
Biển ru ta ngàn lời trìu mến
Khúc tự tình tha thiết trăm năm
Hoàng hôn xuống màu mây tím thẫm
Hải âu buồn vỗ sóng kêu khan
Ta cúi xuống trên bờ cát ẩm
Nỗi nhớ nào trăn trở miên man
Cho ta gởi theo cuồn cuộn sóng
Giọt buồn phiền đeo đẳng khôn nguôi
Hãy cuốn theo quãng đời vô vọng
Đón bình minh rạng rỡ chân trời…
Bài này đã được xem 8239 lần
|
Người đăng:
|
Mây Tím
|
|
|