đâu niềm vui để sống?
Thế giới loài người
Có còn là nơi vui để sống?
Có còn là nơi để dệt mộng tương lai?
Khi nhân loại đã tự dồn mình vào những nhân tai
Mưu mô... tham vọng...miệt mài chém giết...
Thi đua phát minh bom mìn hủy diệt
Ngày càng trở nên quỉ quyệt bạo hung
Gây bao thảm cảnh não nùng đau đớn!.
Ngày hôm nay, con người là sinh vật rất dã man hung tợn
Lấy đau thương để đùa giỡn làm vui
Vô tâm
Vô cảm
Chẳng chút ngậm ngùi
Lương tâm nhân loại đã trở thành mù đui câm điếc!.
Và nếu như thế thì một ngày loài người sẽ chính mình tự hủy diệt
Không còn cảm nhận
Chẳng thương tiếc
Chẳng phân vân
Thế giới chúng ta sẽ đau đớn vô ngần
Bởi tất cả sẽ chìm vào tham si sân vô tận...
Nhân loại ơi
Có bao giờ tự hỏi: Tại sao thù hận?.
Có bao giờ chất vấn cho nhau?
Có bao giờ mới chấm dứt thương đau?
Để tránh được tiếng kêu gào thảm thiết???
Bằng không!
Chúng ta không thể tránh con đường tự hủy diệt.
Nguyên Thạch
Bài này đã được xem 2132 lần
|
Người đăng:
|
Nhi Ca
|
|
|