về đâu thu hỡi?
Mùa thu nay vẫn thu vàng rụng lá
Ai oán thu xưa, vẫn lã chã giọt thu rơi
Tôi vẫn đi, vẫn chứng kiến cuộc đời
Như khóm lá thu vời ảo vọng.
*
Mùa tháng Chín, ôi nỗi buồn da diết
Trùm phủ không gian dải nước Việt thương đau
Hà Nội vào thu lá úa một màu
Sài Gòn vương vấn trong niềm đau mất nước!
Thương dân tôi, cả hai miền xuôi ngược
Đời lầm than…vẫn nối bước lầm than
Kéo lê thân như những chiếc lá vàng
Xa xa vọng lời giục vang mẹ gọi.
Hà Nội ơi đâu lối về một cõi?
Sài Gòn ơi đâu tiếng nói dân tôi
Tất cả lặng im cúi mặt nhận kiếp nô bồi
Hay vực dậy thoát phận tôi cho giặc?
Hỡi toàn dân hai miền Nam Bắc
Có biết chăng giặc thắt “gọng lưỡi bò”
Sao mải mê van lạy xin cho?
Sao lại cứ lần mò trong tăm tối?
Inline image
Trăng Hồ Gươm, ánh tàn rất vội
Để đêm đen bóng tối ngập tràn
Nắng Sài Gòn đâu nắng ấm chứa chan?
Để lữ khách bước đôi hàng nghiêng ngã.
Mùa thu nay vẫn thu vàng rụng lá
Ai oán thu xưa, vẫn lã chã giọt thu rơi
Tôi vẫn đi, vẫn chứng kiến cuộc đời
Như khóm lá thu vời ảo vọng.
Mùa thu sau, tôi ra đi hay còn sống?
Thôi lê chi mãi cuộc sống u buồn
Tháng Tám xa xưa thu phủ màng buông
Từ thu ấy dài nỗi buồn ảm đạm.
Bài thơ mùa thu dài u hoài tháng Tám.
Nguyên Thạch
Bài này đã được xem 1147 lần
|
Người đăng:
|
Lu Ba
|
|
|