xin cứ được nợ nần nhau
Có những nỗi đợi chờ giăng tơ lên miền nhớ
Có những ước muốn ngập tràn qua năm tháng mênh mông
Có những nỗi niềm riêng day dứt cả lòng
Anh có biết bốn mùa lênh đênh bao chiều sương thổn thức
Em ngồi đếm muộn phiền đi qua như hat mưa buồn rơi lên vườn lá
Những ân cần xưa cũ hóa chiều lam
Có phải tình là mong manh như sơi khói mờ tan biến giữa không gian
Ngày tháng hạ chú ve sầu khóc bên bóng dáng cô đơn mà nghe trôi đi ...
trôi đi trên bồng bềnh số phận
Rồi chỉ để nhận lại riêng mình một thời hồn nhiên hóa thành câm lặng
Điệu Vansl ngọt ngào dìu dặt bước chân quên
Năm ngón tay mềm úp lên giọt nước mắt ngà say trong vũ điệu đêm
Xin anh đừng vẽ đời nhau bằng bức tranh nhạt màu hoài niệm
Em chỉ muốn tan vào anh cho tình yêu chuyển mùa thôi tím
Ơi cơn gió có ngang về …
Em gởi bớt nỗi buồn cho bay đi hết những niềm đau
Và xin hơn một lần những duyên tình cứ được nợ nần nhạu
NGƯNG THU
Bài này đã được xem 1249 lần
|
Người đăng:
|
Ngưng thu
|
|
|