cho nỗi buồn rụng theo mùa
Ta nhắm mắt bước đời bao lạ lẫm
Nghe tháng ngày đon đả quảy mùa đi
Mưa buồn rót nỗi niềm trên phiến lá
Nắng quên về cho nỗi nhớ lâm ly.
***
Ta nhắm mắt ngồi nghe chiều rơi xuống
Vòm trời đan thật thấp... với tay xa
Em có lẽ nơi nào quên ngày cũ
Để màu mây vỡ ướt lạnh ta bà.
***
Ta nhắm mắt nghe gió về than thở
Kí ức còn đau đáu chuyện xa xưa
Này một chút nhu mì xin giữ lại...
Nỗi buồn ơi ! mi cứ rụng theo mùa.
***
Ta nhắm mắt mặc những gì được mất
Đời vui buồn chi mấy... một cung mơ
Hạt sương rớt xuống đời mong manh lắm
Ta còn nhau trong vạn nỗi mong chờ?
Ngưng Thu
Bài này đã được xem 2145 lần
|
Người đăng:
|
Ngưng thu
|
|
|