cây lục bình
Cuộc đời trôi nổi linh đinh,
Hóa thân làm kiếp lục bình trôi sông.
Mặc cho con nước lớn ròng,
Lục bình vẫn sống bềnh bồng trôi xuôi.
Ngày đêm trôi nổi ngậm ngùi,
Nước sông vơi cạn, lại vùi bùn nhơ.
Chờ con nước lớn bao giờ,
Lục bình được nổi, bơ vơ giữa dòng.
Một đời một kiếp long đong,
Sống trôi, sống nổi, giữa dòng người chê.
Thứ đi chẳng biết đường về,
Nổi trôi cản trở, bốn bề trên sông.
Thuyền bè qua lại chẳng thông,
Người đời mắng mỉa, nhưng lòng vẫn xanh.
Thân không rễ, cũng không cành,
Một màu hoa tím, thêm xanh cuộc đời.
07-07-2014
Huỳnh Thanh Phiên