tự nhủ
Thôi tự hỏi lòng có còn duyên ?
Hỏi đời, người bảo chắc bị điên !
Đa khoa, bệnh viện không chịu khám
Thôi đành cam lỗi bởi người phiền
Nói thật càng lúc lại không hay
Mà phải nêm nếm đủ ngọt, cay
Ngoài đời có thể cho thấu chuyện
Tìm lời suôn sẽ kẻ đi cày
Thời khắc lặng im người đã biết
Chỉ nhằm an phận trọn nhân sinh
Lời nói phát ra khi cần thiết
Phản xạ người nghiêng hợp nghĩa tình
Từ nay chờ đợi ý hợp chăng ?
Hướng đi đời sống chọn quá căng
Tương lai, hiện thực rồi nhân quả
Đúc kết thời gian một chử bằng
Chết đi, còn sống hẳn khác nhau
Sức lực cơ thể sử dụng trau
Nếu như ngã quỵ không ân hận
Ngũ yên thanh thản đón ánh hào.