Poem logo
Poem logo

gửi ba

Tác giả: Dương Trà Mi
Gửi giùm con- người phụ nữ của Ba
Con rất tiếc- đây chẳng phải người con kêu bằng Mẹ
Chẳng phải người bước đi bên Ba những tháng năm còn lại...
Con nghĩ vậy...
Bởi cũng cùng phận số đàn bà: nhỏ nhen- hơn thua và ích kỉ
Nên muôn đời trở nên thấp kém trước đàn ông
Con cũng đã đi qua hơn nửa thời tuổi trẻ
Dĩ nhiên đời con cũng thấm rồi Ba ơi...!

Ai cũng có phút đắm mình giữa muôn nẻo đường trần
Ai cũng có khi lạnh người giật thốt: Vì đơn côi!
Con cũng hiểu và đổi mình trong vai người đàn bà ấy
Hai bốn- không già... nhưng chẳng còn trẻ lắm đâu
Hai bốn người ta còn ru tình bằng hoa mộng
Bằng con tim rạo rực cháy khát niềm yêu...
Hai bốn ấp ủ một mảnh tình: chắc chắn
Vì nỗi sợ... kẻo quá lứa lỡ thì!

Còn bốn mươi thì sao?
Bốn mươi- sang thu cùng cơn gió mùa hạ tự bao giờ
Bốn mươi không còn nhiều ao ước ước ao
Bốn mươi vững- và nghĩ suy chính chắn
Bốn mươi mùa quá trải những ngày đông...

Con chỉ viết nên những gì con đã nghĩ
Để người đàn bà của Ba lặng... lặng một chút nhẹ nhàng!
Con xin lỗi nếu những lời bồng bột
Làm Ba buồn và người đàn bà ấy phải đau!

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm