lắng sầu
Chiều buông theo gió thu về
lang thang phố cũ tái tê nỗi sầu
ngỡ ngàng tự hỏi vì đâu
vì đâu lắm nổi bể dâu trong lòng
Tại vì đâu ta lại yêu
yêu hoàng hôn nhạt nắng chiều bên sông
tại vì đâu ta lại mong
thu về tan tác lòng sông nặng sầu
Thu về bao lá vàng rơi
về đâu lá hỡi xa khơi nghìn trùng
vì đâu ta hỏi vì đâu
đời vô tâm trải nỗi sầu trong ta.