đời tôi
Cầm bằng tiếng khóc đầu tiên
Ai hay dấn cuộc khổ phiền phù sinh
Cao xanh mặc định kiếp tình
Một thân dầu dãi hành trình đó, đơm
Nghiệp thầy kiếm áo nhặt cơm
Mưu sinh cho phận làm “bờm” trần gian
Chịu thương chịu khó giần sàng
Đủ không hổ thẹn với làng quê tôi
Chắt chiu nuôi vợ cuối đời
Nương nhau sớm tối thảnh thơi cảnh già
Đàn con vững bước vươn xa
Thơ làm bùa chú đi qua bãi sầu
Biết đời chóng tựa bóng câu
Chớp mi, sửng sốt về đâu số mình!
Chiều rồi ấp ủ nghĩa tình
Câu thơ qua khúc gập ghềnh hoàng hôn.
12 - 10 - 2014