nụ cười với đời
Nắng hạn bao năm, đất khô cằn
Cơn mưa rào có thấm chi đâu
Cuộc đời này còn bao buồn tủi
Một nụ cười không xoá buồn đau.
Giữa trưa hè trời xanh oi ả
Ta thả hồn theo gió vi vu
Mong thư thái lòng vui kiếp sống
Cho nụ cười không tắt trên môi.
Trăng về đâu khi đêm đen tới
Ba mươi rồi không thấy trăng treo
Đời buồn vui như trăng vậy đó
Sáng bao ngày vẫn có đêm đen.
Thôi hãy vui với đời người nhé
Giữ nụ cười nở mãi trên môi
Cùng với nhau đi dặm đường dài
Dẫu xa rồi người vẫn nhớ ta.
Phuong Vuong