định mệnh không tròn
Đêm cô đơn, ta nhớ người năm cũ
Mưa trong lòng người cũ có biết chăng
Người ở đâu, bây giờ ta bỗng nhớ
Dù người tặng ta nỗi nhớ niềm đau.
Vết thương ấy hằn sâu trong tâm khảm
Nỗi buồn lòng vẫn còn cảm không vơi
Tháng năm qua không bao giờ trở lại
Đêm trở về ta thấy mãi nhớ thương.
Con tim này từng yêu ai tha thiết
Muốn cùng nhau xây dựng một mái nhà
Cùng xẻ chia nỗi niềm yêu bất tận
Dẫu gian khó mình không lần xa nhau.
Ước mơ ấy không bao giờ với được
Bởi định mệnh duyên mình trái ngược nhau
Âu cũng là duyên số đời ta thế
Nên chuyện đôi mình không thể bên nhau.
Phuong Vuong