nàng thơ trong ta
Phố vắng cơn mưa hoa cũng tàn
Nắng sớm ban mai giọt sương tan
Còn chút sương khuya ôm vào lá
Bởi duyên chưa dứt tình nặng mang .
Muộn màng mưa qua vơi đi nắng
Nắng chờ bóng tối để tìm trăng
Trăng như vô tình đi trốn nắng
Để rồi đánh mất nửa vầng trăng .
Nắng mang ưu buồn mưa kéo đến
Hạ làm nước lớn nắng chênh vênh
Nắng gom nỗi niềm mang đi hết
Khiến cho nỗi nhớ hoài không tên .
Người mãi đi tìm cơn gió lạ
Nhạt nhòa ký ức dần trong ta
Phương xa ta chờ người có biết
Lối vắng ngậm ngùi nhớ mưa qua .
Hoa nhẹ theo gió thoáng mong manh
Rụng theo năm tháng đã xa cành
Khu vườn rụng đầy hoa và lá
Tựa như bức họa nép trong tranh
Long lanh giọt sầu trên khóe mắt
Lạc mất vòng tay ai siết chặt
Ôm trọn sau lưng tay thật chắc
Ngăng lại giọt buồn ở trên mi .
Muốn quên muốn đi lòng không nỡ
Giữ lại hơi ấm tìm giấc mơ
Mộng mơ tan tành tình đã lỡ
Bỏ vần cách điệu vẽ nàng thơ .