căn phòng đêm
Có một căn phòng luôn lặng im,
Cánh cửa khép hờ dấu đi nổi nhớ
Phía ngoài cơn gió chực chờ hé mở
Căn phòng vẫn lặng im...
Người qua đường nhìn vào căn phòng đêm,
Nơi nỗi nhớ chốt then cài phong kín
Có một gã đàn ông ngồi nhẩm tính
Những năm tháng cuộc đời.
Có bao giờ không nhỉ hạnh phúc ơi...
Người đàn ông tự hỏi.
Không có tiếng trả lời vọng lại,
Người đàn ông khóc...
Đôi mắt chìm vào giữa lòng đêm...!
Bài này đã được xem 1848 lần
|
Người đăng:
|
Thế Huy
|
|
|