phú yên ca...!!!
Hồn Chiêm quốc bao đời trong im lặng
Tháp Chàm buồn phủ kín những rêu phong ... !
Nhớ thuở xưa khi con cháu Vua Hùng
Mở bờ cõi vào nam ... vùng đất mới ... !
Rừng núi ngủ im bỗng lên tiếng gọi
Bàn tay người khai phá đất Bồng Nga
Cả dãi non sông trù phú hiền hòa
Dần biến đổi nên những miền đất hứa ... !
Rừng núi hoang vu hồng lên ánh lửa
Ấm lòng người và ấm cả trời mây
Tiếng suối reo hòa điệu nhạc sum vầy
Người chiêm quốc và cháu con hồng lạc ... !
Đêm nối đêm cùng cất cao tiếng hát
Xây dựng đời, xây dựng cả quê hương
Nối tiếp đi, đi khắp các nẻo đường
Và biến đổi ruộng hoang thành đồng lúa ... !
Để đêm nay sum vầy bên ánh lửa
Nghe suối reo bỗng chốc lại tìm về
Cội nguồn xưa ... giờ cứ ngỡ trong mơ
Vì thay đổi quá nhanh và quá mới ... !
Rừng bỗng chốc cất lên tiếng gọi
Từng đoàn người tiếp tục bước chân đi
Ánh điện đêm nay soi sáng những gì
Ta mơ ước nay trở thành hiện thực ... !
Đêm từng đêm chập chờn trong thao thức
Hồn chàm về cũng cất tiếng hát vang
Hỡi cháu con ! Hỡi những núi buôn làng
Mau đứng dậy, đứng lên và bước tới ... !
Ta ngẫm đếm quê mình bao nhiêu tuổi
Mà đổi thay và phát triễn từng ngày
Tháp Nhạn xưa giờ như cũng đang say
Mà đâu chỉ trong âm vang lặng lẽ ... !
Ta lại hát vang cùng bao thế hệ
Con cháu chàm và con cháu Lạc Long
Tay trong tay ta tự nhủ với lòng
Gìn giữ mãi những gì xưa để lại ... !
Cùng dựng xây cho đời sai cây trái
Để ngày sau không thẹn với ngàn sau
Hãy yêu thương và nhắc nhở cùng nhau
Trên mãnh đất mà bao đời vun xới ... !
Có cả mồ hôi , máu xương và tiếng gọi
Của bao đời đã sinh sống nơi đây
Để từng đêm bên ánh lửa sum vầy
Ta lại nhớ ánh hồng đêm lửa núi ... !
Đừng thầm đếm quê hương bao nhiêu tuổi
Mà nhủ lòng ta đã góp những gì ... !
Có cùng hòa với nhịp bước chân đi
Bao thế hệ dựng xây miền đất Phú ... !!!