rời phú yên
Khúc quanh gắt chia đường qua biển
Một ta xuôi nam, một ra thành
Ly rượu còn lưng phải ngắt ngang
Nắng Bình-Định mù mù cát trắng
Không nói, không cười, môi thấm mặn
Biển xanh làm mắt chớp long lanh
Xe lăn bánh, thuyền neo bến đợi
Rời Phú-Yên mấy chữ thôi đành
Nghiêng đầu qua cửa, mây che nắng
Xô sóng bạc đầu thuyền ra khơi
Ta hướng về nam lòng nghe nặng
Kẻ ngược ra thành chắc lệ rơi
nguyễn-thanh-khiết