về bến sông xưa
Người đi khăn gói vô tình
Để aì bến vắng, một mình thả thơ
Một bài thơ, nhốt hồn thơ
cho đau tâm sự, phạc phờ tương tư
Mây trôi biền biệt
Bến sông này, ai tiếc thuở bên nhau
Thuyền chất đầy thơ, nhạc khẳm tàu
Mây phút chốc đã phai màu tan tác
Rừng thu nguyệt tận soi thi các
Bến hạ sương sầu phủ văn lâu
hỡi cầm kỳ thi họa, hỡi giai nhân, tài tử hãy về mau
bởi tóc xanh rồi vẫn phải bạc màu ai cũng thế
Thôi chớ mãi, đàn buồn treo vách quế
Hãy quay về nghe kể chuyện làm thơ
Bến sông nào cũng đôi bờ
mà dòng thương nhớ vẫn lờ lững trôi
nhớ nhau xót dạ bồi hồi!
Bài này đã được xem 2213 lần
|
Người đăng:
|
HOMEdeLANG
|
|
|