Poem logo
Poem logo

xuân năm ấy

Tác giả: Đắc Diễn
Tôi yêu em trong mùa xuân năm ấy!
Hò hẹn bên em khi hoa cúc nở vàng.
Đến tháng ngày lùi bước dần xa,
Tôi ra đi mãi, cách xa em rồi.
Nơi quê hương chon nhat cắt rún
Vùng đất khi mẹ tôi nặng sinh ra.
Cây dừa rợp mát đầu làng.
Chiều chiều em đứng trông chờ tin tôi.
Bao năm tháng cành chồi them lá.
Cảnh cũ, mùa thu thay đổi vội vàng
Đổi cả lòng em, đổi thay tất cả.
Em đi rồi, mùa xuân ấy cũng đi.
Nơi bóng dừa kia vẫn còn in đậm.
Sao em đi chẳng nói một lời.



Bình Sơn ngày tháng nhớ
Ngày 18-5-1986
Lưu Bút Xuân Quê Nhà
Tái bản lần thứ II




Xuân năm ấy là một bài thơ thời thơ ấu, tuổi thanh xuân của Đắc Diễn. Viết lên xuân 1986 tại trại lao động cưỡng bức Bình Sơn, nhưng lòng gợi nhớ đến quê nhà lúc 1984-1985 trong những lúc xa nhà nhớ quê hương, dành cho những người bị tội tù chính trị,
Hay tội hình sự và vụ án đó chưa rõ ràng đủ yếu tố ra toà, điều tập trung vào trại cải tạo
Bình Sơn B cách A Ba mươi khoảng 6 đến 7 cây số để làm người phạm nhân tù tội, khi
Đó là lúc chôn vùi bao nhiêu kỉ niệm. mơ mộng thời thơ ấu. Bài thơ xuân năm ấy Đắc Diễn gợi nhớ ra sự yêu đương khi hoa cúc nở vàng, bên người yêu khi hò hện ở quê nhà, đến hôm nay tàn theo mây khói ( không còn gặp gỡ nữa).
Bởi vì người trai ngày nào ở vemnn vùng biển có bãi cát vàng mà giờ đây đành vắng bóng người trai năm ấy. Khi xuân về chẳng đoán được xuân sang, đến hôm nay phải nhận án đón xuân ăn tết tù Bình Sơn ở núi rừng ngày ấy.

Tảng thơ
Ngày 28-4-2010
Trần Đắc Diễn lưu bút

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm