Poem logo
Poem logo

những gì còn lại

Tác giả: Trần Như Chuyên
Kìa những lâu đài thành quách cổ
Tháng năm đo vết xước thời gian
Ngó nghiêng trong đổ nát hoang tàn
Ngăn trái tim non thành phế tích.

Viên gạch xếp thành chiều thuận nghịch
Vết chân đặt dấu hỏi an lành
Rêu vàng vọt ủ mãi hư danh
Gió mốc meo lay chiều nắng chói

Khoác mãi chiếc vòng quay nhức nhối
Đặt gông xiềng cho sự hồi sinh
Phút thăng hoa bỏ mất khuôn hình
Ngoái lại chẳng hay mình mắc lỗi.

Đứa trẻ vừa qua cơn tắm gội
Dáng thiên thần nở nụ cười tươi
Hoàng hôn dần che khuất chân trời
Ca ngợi chưa biết rằng có tội.

Nơi tối đen luôn thèm ánh sáng
Dạo tình ca thương khúc Nam Ai
Giữa hoang sơ mới rõ ngày dài
Ta thấu hiểu từ trong nhập nhoạng…

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm