1884 - giọt phai (!)
miên man say nắng bình minh
giật mình
sét xé không thinh
lặng hồn
ngẩn ngơ … tim buốt, dạ cồn
hóa thân cỏ dại quanh bồn hoa tươi
con tim tự biết khóc cười
như chim bồng gió bầu trời bao la
trách chi !…
nhìn lại bóng ta ?
ngày - đêm cách biệt, lại xa nghìn trùng …
mải mê phố ảo trùng phùng
hái câu thơ chín say chung tiếng đàn
đan mây chụm nắng tình chan
cho nhau hương mật nồng nàn tình yêu
nâng niu nuột dáng yêu kiều
cho tan tuyết lạnh …
“nhiễu điều … giá gương” !
bến chiều chói lọi - quê hương
áng thơ cùng hát …thiên đường mộng mơ .
17 - 12 - 2014