nợ.....
Ông trời lỡ thương đôi mình
Se duyên hai đứa, kết tình trăm năm,
Từ nay hai đứa nợ nhau
Trăm năm sẽ trả cho nhau chữ tình.
Nhưng trời không phải đôi mình
Ước mong chưa vẹn, ân tình nhạt phai
Từ nay xin khất nợ ai
Một lời xin lỗi, mong ai đừng buồn.
Nợ gì cũng trả được mà
Nợ tình trả mãi tới già chưa xong
Thế đời ta mãi long đong
Yêu nhau không trọn, trong lòng buồn tênh.
Nợ tình nối tiếp nỗi sầu
Nợ nhau chưa trả, lãi sầu nhân đôi
Từ ngày hai đứa chia phôi
Con côi hiu quạnh, nắm xôi lót lòng.
Mong rằng ai kia chạnh lòng
Con thơ vô tội, nhủ lòng thương con
Chung tay ta gắng chăm con
Góp nhiều công sức, cho con nên người.
Phuong Vuong