ngập ngừng
Mắt em hây hẩy tháng ba
Nụ tầm xuân lựa câu ca đâm chồi
Vườn mưa nguây nguẩy đơm xôi
Mầm xanh đón gió rẽ ngôi tóc thề.
Em đi từ bến sông quê
Sương chiều say gợn não nề đường xưa
Vẫn còn dư chỗ thiếu thừa
Khúc dân ca chở nắng mưa bạc lòng.
Giờ chồng xếp những nhớ mong
Lật từng kỷ niệm đục trong tháng ngày
Đường yêu rẽ lối ong bay
Dấu thương chia ngả hương gay gắt tình.
Duyên gì em vẫn mãi xinh
Cứ thon thả những giật mình cho thơ
Thềm xuân tóc ngả hương chờ
Giọt hờn lan nhẹ, lăn hờ bên môi.
Anh từ luồng lạch lần hồi
Vẫn đau đáu những nổi trôi, thăng trầm
Hoàng hôn vọng giọt ca ngâm
Giấu man mác tiếng thì thầm núi sông.
Thế gian có có, không không
Vẫn thơm thảo tiếng tơ đồng hôm mai
Tri âm ngan ngát vương hoài
Lỡ làm cho nắng ban mai nhọc nhằn.
Thẫn thờ nâng nửa vành khăn
Hồn tri kỷ giữ vách ngăn nửa mùa…
Trần Như Chuyên