mỏi mệt
MỎI MỆT
Ta loanh quanh tháng ngày mờ nhạt
Cảm ơn đời, thoái thác niềm riêng,
Còn lắm kẻ mưu mô, sĩ diện
Để nhiều người đau khổ, luỵ phiền
Ta lang thang cùng trời cuối đất
Thấy trơ trẽn, gù gật phì thân
Đời như thế có gì hoàn hảo?
Tính xê xoa, vốn dĩ hàn bần!
Ta chui rút hầm cầu hôi thối
Nghe tiếng rên lạc lối đi về
Tình bội bạc, si mê tăm tối
Nghĩa phù du, vụt tắt ước mơ
Chân lí nửa vời, tâm bất định
Kim tiền lấp loá mắt yếu nhân
Câu thơ giận, hoá điên quấy phá
Kiếp lầm than, thoả mãn độn đần
Theo dòng nước, thuyền về bến đỗ
Mạn cập bờ, chèo chống liêu xiêu
Đành cam phận bèo bọt trôi nổi
Bởi dân đen, lem luốt phu tiều!
Doanminhhop 05022015