nợ em anh nợ mãi
Gặp nhau nơi lạ chốn ăn chơi
Nên tình trăng gió rất lả lơi
Ôm vai ghé tai anh khe khẽ...
Rủ rê em chơi cuộc cờ người
Rằng có ba sáu thế chiến cuộc
Nào thế Xuân thu nào Tam quốc
Huê dung tiểu lộ quánh tơi bời
Đố em tìm cách phá mà coi !
Hai ba lần lắc đầu chẳng nói
Cuối cùng em bẽn lẽn đáp rằng :
Cờ người thời sợ cái chi chi
Muốn đánh cũng phải đợi tối khì
Trò chim chuột thử thì cùng thử !
Đôi bên tướng sĩ đã sẵn sàng
Ngựa xe tượng pháo rất hiên ngang
Hai quân hò hét liền xung trận
Mưa bụi mây mờ tiếng súng vang
Hơi hương hòa lẫn gió quê
Giữa đồng lúa cỏ tái tê lòng người
Đường gươm đạn đạo ù ù
Cùng nghe rên xiết hận thù thương đau
Đôi quân quấn quyện vào nhau
Tượng xe sĩ pháo cùng say thả hồn
Lâng lâng thu cúc dập dồn
Thời gian lúc ấy lắng tồn đê mê ...
Chiến dở dang chợt lui về
Chơi vơi tuấn mã não nề binh đao !
Tự dưng nước mắt em tuôn trào
Tim anh bỗng chốc hóa nghẹn ngào
Nhìn môi em run run bật khóc
Hồn trong phút ấy là chiêm bao !
Nếu biết tình anh chẳng ở lâu
Em ơi xin chớ quá âu sầu
Nhớ em anh nhớ luôn ngày ấy
Nợ em anh nợ mãi ngàn sau !
QHNC