nợ em
Anh nợ em, hơn cả một cuộc đời
Không trả hết, mai này anh xin trả
Anh sẽ cố trả dần bằng mọi giá
Gốc lãi nào, cũng gắng trả cho em
Người vợ hiền, ngoan ngoãn của lòng anh
Xưa xinh đẹp, bao chàng trai theo đuổi
Nhưng em đã chặn hết đường, hết lối
Riêng tình anh, em lại mở thênh thang
Em dịu dàng, trong sáng tựa vầng trăng
Nên mẹ chọn tên Hằng cho em đó
Em góp nhặt từ niềm vui bé nhỏ
Hạnh phúc nào chẳng in dấu tay em
Con chúng mình, ba công chúa tươi xinh
Ba viên ngọc lung linh, ba kim cương lấp lánh
Gia tài đó của chúng mình vô tận
Có nằm mơ, cũng chẳng dám tin mình
Cùng xây đời, bằng tự lực cánh sinh
Em vất vả hơn những gì vất vả
Nào ai biết, chỉ có mình ta rõ
Gương mặt hiền thương những nét phong sương
Em nhẹ nhàng trao hết mọi yêu thương
Trao tất cả niềm tin, trao cho anh hạnh phúc
Em người vợ mà đời anh may mắn
Có được em, hơn có được vàng mười
Ôi cuộc đời yêu dấu của ta ơi
Em là nước, là mây, là ngày đêm, không khí
Em là sóng ru đời say bí tỉ
Vẫn muốn chìm trong biển lớn hồn em
Anh muốn cầm bàn tay vợ xinh xinh
Khe khẽ nói lời yêu thương tha thiết
Lòng muốn được cảm ơn em, muốn đời cho điều ước
Để cùng em đi hết mọi kiếp người...