lục bát qua cầu
Qua cầu vô ý đánh rơi
Câu thơ lục bát một thời mẹ ru
Cánh cò cõng nắng chu du
Suốt mùa cốm mới hương thu đượm buồn
Dòng thơ lục bát vô hồn
Ai ơi!
Nhặt lại nỗi buồn làm chi
Đánh rơi thì cho mất đi
Ngoảnh lại còn tiếc bước đi không đành
Coi như của ấy để dành
Ý thơ xin đợi ghép thành vần thơ./.